Hiển thị các bài đăng có nhãn Trò chuyện cùng cô chủ. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Trò chuyện cùng cô chủ. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Bảy, 7 tháng 4, 2012

Trò chuyện cùng cô chủ


bánh canh chả cá biển 


Trò chuyện cùng cô chủ



Cô chủ

Cô Loan , chủ quán, với khuôn mặt cân đối-ưa nhìn , sống mũi thẳng nét đoan trang, môi trái tim với nụ cười cởi mở, tất cả như để dấu bớt tuổi cho cô. Cô luôn bận rộn với nào tô, dĩa, chả, bánh, khách khứa ,nhân viên…v.v …. tính lanh lợi-siêng năng-vui vẽ càng tăng thêm cái nhìn tươi trẻ nơi cô. Sau vài lần đến ăn tôi bắt chuyện:
-         Chào bà chủ, lý do sao bán bánh canh vậy?
-         Dạ chào anh (cười), vì cuộc sống thôi  anh
Câu trả lời đơn giản làm tôi như bước hụt, tôi cố giài thích:
-         Nhưng cũng có thể bán thứ khác như phở, chè chẳng hạn
-         Ạh! – cô tròn mắt như vỡ lẽ- Là để cho đở nhớ biển đó anh, anh thấy đó, em bán bánh canh chả cá biển và cả rong biển nữa. Chả này em phải nhờ người nhà làm ở tận ngòai quê nên mới ngon vậy đó
Cô nói liền  một hơi như mở cờ trong bụng, còn tôi,bây giờ tôi đã hiểu tại sao bánh canh ở đây giữ được cái hồn của biển. Tánh tôi tưng tửng nên tôi đệm theo câu nói của cô:
-         Mà rẽ nữa
-         Dạ
Lại cười , cô hơi nghiêng mình một chút như có vẽ bẽn lẽn ,chắc nghĩ là tôi khen. Cái lối tiếp nhận lời khen hết sức mộc mạc của cô làm tôi thấy ngồ ngộ, cũng với vẽ tưng tửng, tôi tiếp:
-         Giá vậy em chịu đựng được bao lâu?
-         Dạ hỗng biết ! – thoáng chút suy tư – người ta cho mình cuộc sống thì mình phải tri ân lại bằng giá chứ anh
            -     Bằng cách giảm chất lượng ? – tôi nói vì trong thời buổi giá cả đặt trên hỏa tiễn thế này thì giữ làm sao!!

Khách hàng

-         Dạ không! – trả lời ngay không chút do dự - Nếu vậy thì còn gì là bánh canh chả cá của em nữa, cùng kỳ lý thì em xin họ lên giá chút đỉnh
-         Xin ai? – tôi cắc cớ
-         Thì khách hàng đó anh
Tôi thoáng giật mình với cái triết lý thoát ra một cách tự nhiên từ miệng của cô bán bánh canh bình dân, Sau bao nhiêu năm học hành, và hơn hai mươi năm hành nghề kinh doanh, bổng chốc tôi thấy mình nhỏ bé , tôi chợt ngộ ra : “ triết lý lớn không xuất phát từ nhà hiền triết mà là từ cuộc sống, từ chính những con người nhỏ bé đang vất vả kiếm sống hằng ngày”


trungcafico@yahoo.com

xin mời xem  tiếp: "khách hàng và những mẫu chuyện nhỏ"
xin cáo lỗi cùng bạn đoc, bài  "khách hàng và những mẫu chuyện nhỏ"chưa ra kịp do bánh canh chả cá bận tổ chức sự kiện "mừng sinh nhật lần 1 và lễ đặt tên chính thức" vậy chúng tôi update sự kiện trước, phần  "khách hàng và những mẫu chuyện nhỏ"sẽ xuất bản sau
mong cac bạn thông cảm